LÊN NÚI VỚI THIÊN CHÚA – XUỐNG NÚI CÙNG ANH EM
“ YÊU THƯƠNG mấy núi cũng TRÈO , mấy sông cũng LỘI, mấy đèo cũng QUA.”
Một góc suy niệm nhỏ tôi muốn thân tình gửi đến các bạn đang đi đâu đó sẽ lướt qua đây “Dòng Tận Hiến Đức Mẹ Lên Trời” để lắng nghe, cảm nhận đôi điều và cùng nhau chia sẻ.
Từ tuần đầu của Mùa Chay các bạn đã được nghe và được mời gọi đi vào Sa Mạc để sống tinh thần khổ chế của chay tịnh. Phụng vụ của Chúa nhật II Mùa Chay hôm nay Chúa mời tôi lên núi với Người. Sa mạc và núi cao đều là những nơi Chúa hẹn gặp con người. Giữa thiên nhiên tươi đẹp, Chúa ngỏ lời với con người.
Các bạn cũng biết trong Kinh Thánh:
Ba tháng sau khi ra khỏi Ai Cập, các vị kỳ lão đại diện cho Dân Do Thái được ông Môisen dẫn lên đỉnh núi Sinai để gặp Chúa. Tại đây Chúa ban cho họ Luật Giao ước (Xh 19). Ngôn sứ Elia trong cuộc chạy trốn vua Akháp đã đi bốn mươi ngày đêm để đến núi Horeb. Ở đó, ông được gặp Chúa và tìm được sức mạnh để có thể đối diện với những khó khăn trong sứ mạng (1V 19). Trong Tân ước, núi cao cũng là những địa điểm gắn liền với giáo huấn của Chúa Giêsu. Chính trên núi cao mà Người giảng tám mối phúc thật, được coi như Luật Mới của Tin Mừng. Cũng trên đỉnh núi, người biến hình đổi dạng trước mặt ba môn đệ. Và cuối cùng, trên núi cao, Đấng Phục Sinh đã gặp gỡ các môn đệ và sai các ông đi khắp thế gian để tiếp tục sứ vụ loan báo Tin Mừng mà Người đã thực hiện khi còn tại thế.
Để lên núi chúng ta cần có một niềm tin kiên vững không bỏ cuộc. Leo núi đòi chúng ta phải tốn nhiều sức lực. Có những đoạn đường nhiều chông gai không dễ đi. Chúng ta dễ dàng bỏ giữa chừng. Chúng ta cũng có thể thấy một cái gì đó trên đường lôi cuốn khiến bị xao lãng. Chúng ta cần phải mạo hiểm, phải ra khỏi bản thân để có một cú nhảy của niềm tin, như niềm tin của cụ Abraham trong bài đọc 1 (St 22, 1-18 ).
Để lên được núi cao, con người chúng ta phải buông bỏ những ràng buộc. Người nào mang quá nhiều hành trang sẽ khó có thể tới đỉnh núi. Lên núi thiêng liêng là bỏ bớt những tham lam ích kỷ, những toan tính nhỏ nhen để con người thanh thoát. Chỉ khi nào chấp nhận buông bỏ, chúng ta mới gặp được Chúa.
Có một em học sinh nhỏ mới hỏi tôi rằng: – Sr ơi vậy con không mang theo bất cứ thứ gì nhưng vì con nặng “kilô” liệu rằng con có thể lên được đỉnh núi để gặp Chúa hay không Sr nhỉ? –tôi bèn trả lời: Tất nhiên là con sẽ lên được đỉnh núi nếu con dám đưa tay ra cho Thiên Chúa dìu dắt và nâng đỡ, hãy phó thác tất cả trong bàn tay của Thiên Chúa. Đó là một câu chuyện mang chút hài hước và đơn sơ nhưng thật sự :
Trong cuộc sống của chúng ta giữa bao nhiêu bon chen tính toán trần tục, chúng ta thường bị cám dỗ và có nguy cơ trở nên tầm thường, ti tiện trong ứng xử. Mùa Chay là mùa “lên núi” để tập sống tinh thần của Abraham, tín thác cậy trông vào Chúa. Mùa Chay cũng là mùa lên núi như các tông đồ để cảm nhận rõ hơn sứ mạng của Đấng Cứu thế, với xác tín Người đang hiện diện giữa chúng ta. Theo Chúa chính là một cuộc leo núi, kiên trì, liên lỉ.
Trong cuộc leo núi, có nhiều người bỏ dở ngang đường vì không đủ can đảm trút bỏ những vướng víu ngăn cản tiến lên. Mùa Chay giúp ta nhìn lại chặng đường mình đã đi, nhiều khi không phải là lên cao nhưng trái lại, đang là những tụt dốc, làm chúng ta càng ngày càng trở nên xa Chúa và xa rời anh chị em mình. Sám hối ăn năn, giao hòa với Chúa và với anh em, từ bỏ lối mòn của quá khứ để dám lên đường khởi đầu một hành trình mới, đó chính là một cuộc “lên núi” thiết thực đối với chúng ta.
Cầu chúc cho mỗi anh chị em chúng ta có một hành trình LÊN NÚI trong mùa chay để được Chúa biến đổi, và cũng đừng quên:
Chúng ta đã lên núi gặp Chúa và được Người biến đổi, Người cũng mời gọi chúng ta XUỐNG NÚI để cùng giao hòa với anh em đồng loại, với những công việc thường ngày. Xuống núi để tiếp tục cuộc hành trình theo Thầy của mình. Xuống núi trong tâm tình cảm nghiệm rõ nét con đường mà Thầy đã, đang và sẽ đi, để mai đây chính mình sẽ tiếp bước.
Sr Marie-Augustine Thủy, OA