Dù có niềm tin hay không, Giáng Sinh là một ngày hội, một niềm vui lớn cho toàn thể nhân loại. Để chuẩn bị cho ngày này, các phố phường khắp nơi trên thế giới đều được trang hoàng đèn hoa rực rỡ, ngày này « ánh sáng và bóng tối tranh giành nhau và bóng tối đã không diệt được ánh sáng». Vâng, Giáng Sinh, ngày kỷ niệm Thiên Chúa xuống thế làm người để cứu rỗi con người khỏi bóng đêm sự dữ, ngày Ngài ban tình yêu trọn vẹn của Ngài cho con người, làm sao con người có thể không vui được chứ ? Nhưng Ngài là ai ? Lời Tựa của Tin Mừng Thánh Gioan mà Giáo hội chọn đọc trong ngày lễ lớn này giúp chúng ta nhận ra Ngài.
Mở đầu Tin Mừng, Thánh sử đã nói lên niềm xác tín của mình : « Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa và Ngôi Lời là Thiên Chúa. » Cụm từ « lúc khởi đầu » dẫn chúng ta trở lại với Sáng Thế Ký (St1, 1), lời đầu tiên của Thánh Kinh, để nói rằng ngay từ lúc đầu tiên của nhân loại, Ngôi Lời đã có mặt, và « nhờ Người mà muôn vật được tạo thành ». Chúng ta nhận ra đây mạc khải đầu tiên của Lời Tựa : Thiên Chúa duy nhất không phải là một Thiên Chúa đơn độc, nhưng là Thiên Chúa Ba Ngôi, Thiên Chúa của mối quan hệ, Thiên Chúa của Tình Yêu. Chúa Con luôn hướng về Chúa Cha và làm một với Ngài để trao ban tình yêu trong Thánh Thần. Mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi cho ta hiểu được Tình yêu cao vời của Thiên Chúa. Và chính vì tình yêu mà Ngài đã sai Con của Ngài đến thế gian.
Cũng chính Thánh Gioan đã nói : « Thiên Chúa là Tình Yêu ». Có lẽ không có định nghĩa nào về Thiên Chúa đầy đủ hơn định nghĩa mà Thánh Gioan đưa ra. Thiên Chúa là Tình Yêu và vì tình yêu mà Ngài đã xuống thế làm người và ở giữa chúng ta, để chúng ta cảm nhận và sống trong tình yêu của Ngài. Thánh sử cho ta niềm xác tin cao cả : « Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta ». Thiên Chúa làm người ư ? Đó có phải là một huyền thoại ? Đó có phải là một tưởng tượng hảo huyền của kitô giáo ? Anh em Hồi giáo, Do thái giáo hay những người không tin có lý để đặt câu hỏi, để nghi ngờ, để cười vì sự điên rồ này. Nhưng « cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của con người » (x. 1 Cr 1, 25). Vâng Thiên Chúa đã làm người, thật điên rồ dưới mắt người đời, nhưng Ngài không thể làm khác, vì Ngài quá yêu con người và muốn con người sống trong ân phúc, sống trong tình phụ tử với Ngài « những ai tin vào danh Người thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa » (x. Ga 1, 12). Tất cả cũng chỉ vì Ngài là Tình Yêu.
Về điều này, Thánh Augustinô còn đi xa hơn : « Thiên Chúa làm người để con người trở nên thiên chúa ». Trở nên thiên chúa đây nghĩa là gì ? Đó chính là trở nên tình yêu như Ngài là Tình Yêu. Vâng, Thiên Chúa xuống thế làm người để trao ban tình yêu và mời gọi con người đáp lại tình yêu, đón nhận tình yêu và trở nên tình yêu.
Trong cuộc sống hôm nay, nhiều nơi, nhiều chốn, nhiều gia đình, sống nhưng lại sống vất vưởng, vì ở đó thiếu vắng tình yêu. Trong ngày lễ mừng Con Thiên Chúa làm người vì tình yêu, chúng ta hãy cầu xin Ngài ban cho toàn nhân loại tình yêu của Ngài và xin Ngài xua tan đi bóng đêm hận thù, ghen tỵ, tranh chấp đang còn len lõi đâu đó trong các gia đình, trong các cộng đoàn, giữa lòng các dân tộc. Lạy Thiên Chúa Tình Yêu, xin hâm nóng trái tim mỗi chúng con để chúng con biết yêu, biết trao ban tình yêu từ Ngài cho mỗi người chúng con gặp gỡ !
Thiên Chúa đã làm người và cư ngụ giữa chúng ta chỉ vì yêu !
Sr Thùy Dung, OA